Ô CỬA MÀU XANH LÁ

Tình cờ đọc đâu đó một câu như thế này: " nếu màu sắc có thể làm dịu tâm hồn bạn, thì có chỉ có thể là màu Xanh" 
Tình cờ khác, góc nhỏ của Xanh lại có một ô cửa như thế. 
      Nếu cuộc đời này suôn sẻ, nước mắt sẽ dành cho ai?" - từ tập thơ của anh Việt. Nhưng đôi khi hạnh phúc còn làm người ta rơi nước mắt nhiều hơn hết thảy nhỉ?
Có nhiều khung cửa, có nhiều lần ngồi trước các khung cửa khác nhau và tìm bình yên ở đó. Nhưng bình yên sao được khi lòng mình đầy bão tố, hen! Là buồn, hay vui, là gì đi nữa nó đều là một phần của mình cả. Như chính lúc này, ngồi sát khung cửa có chiếc rèm bạn may, có bông hoa hướng dương mới móc, có trái tim vỏ ốc của Phúc, có mầm cúc dại từ Nhơn Lý, có chậu xương rồng nở hoa của Phong, có cây của vườn, có cánh chuồn của B, có bông hồng của Xanh, có sự âm thầm của một người qua từng góp nhặt... để Xanh có riêng mình một "tổ ấm".
con nhỏ vẫn hay cáu gắt, vẫn khó ưa, hâm dở nhưng nó cũng đang cố gắng để trái tim và thái độ sống bớt khó ưa đi một chút. Không biết năm dài tháng rộng có ai còn giận hay buồn, có ai sẵn sàng chờ để tha thứ... cứ cố gắng đã. cho một khởi đầu từ số âm.

Thông tin khác