Mùa ngọt ngào!
Mình luôn nhớ về mùa sấu như thế. Sau những ngày bông trĩu tán lá là những ngày sấu kết trái lủng lỉu trên cành. Tháng tư của năm đó mình tới Hà Nội với cái nắng oi ả kinh người. Tháng tư năm đó, những ngày lang thang mấy chục km hồ Tây để tìm một góc quán nhìn thẳng ra mặt nước thăm thẳm và nhâm nhi một ly sấu dầm. Ly sấu đắt nhất từng được uống nhưng cũng đủ thỏa mãn cơn thèm.
Với mình, sấu là vị Hà Nội. Chua chua, ngọt ngọt và có một mùi thơm rất dịu khó diễn tả được trên câu chữ lắm. Đa phần thời gian, mình thường lang thang quán xá đủ mọi góc đường từ bờ hồ, ra hồ Tây, qua những quán trà đá vỉa hè ngã tư Sở để thử vị sấu. Thích sấu nhưng chưa bao giờ mình tự làm sấu dầm. tới mùa, khắp đường phố là những xe sấu xanh xanh, thơm thơm… mình chỉ đi để ngắm.
Đây là lần đầu làm sấu ngâm, sấu của một người Hà Nội sắp đi xa. Hóa ra để tìm được niềm vui dễ như vậy. Chỉ là một hũ sấu có đủ mùi thơm dịu dịu của quả sấu tươi, cái ngọt hanh hao của đường mía, một chút vị thơm dịu của gừng trong món nước vàng ươm… và cái trân trọng khi tự mình tỉa gọt từng trái sấu.
Ai đó đi nhớ lời hứa mùa hè nhé! chỉ có một hũ chắc chỉ dám ngửi mới còn tới mùa hè năm sau!
Report câu chuyện của 7 năm trước- trước khi cậu ấy đi du học. Hũ sấu ăn cạn đã lâu, người về vẫn chưa gặp:)